Thoắt cái giờ đã là tháng Tư, tháng của giao mùa cảm giác thật vô cùng khó chịu. Cái thời tiết nồm nồm, nóng chẳng ra nóng, lạnh chẳng ra lạnh, nền nhà nhiều khi ngỡ như có ai đổ nước, quần áo giặt cả tuần không khô, mùi hôi, mùi ẩm mốc hiện diện khắp mọi nơi.
Vừa kịp tiễn những bông hoa Gạo cuối cùng, tháng Tư đến lại rộn ràng với những bó Huệ tây trắng muốt, tinh khôi. Và thật may vì còn có cái hương hoa nhẹ nhàng kia khiến cho người ta tạm quên đi cái mùi ẩm mốc của vạn vật, cái ẩm ương của thời tiết buổi giao mùa.
Tháng Tư, tôi cũng chợt giật mình. Thời gian trôi nhanh quá, cu Vít nhà tôi sắp bước sang tuổi thứ sáu và Indochina Herb cũng chuẩn bị tròn 5 tuổi…
Nhớ lại những ngày đầu tiên ấy, từ khi nhen nhóm ý tưởng, ông chồng chở vợ loanh quanh khắp các làng nghề tìm tòi, hỏi han, chụp choẹt các kiểu. Bữa đó, nhìn lão đen nhẻm, cầm cái máy ảnh lăm lăm lia lia cứ thấy Dược liệu là chụp, thành ra toàn bị đuổi, xíu nữa thì ăn đòn vì những người đi buôn kia là khắc tinh với cánh báo chí. May mắn tìm được vài nhà cởi mở cho mà hỏi han thì lão lại ngứa mồm “hàng này không chuẩn loài đâu em” thế là đành phải xin phép rút nhanh. Rồi có những lúc ông con chưa tròn tuổi vẫn còn đang bú, mẹ cũng xin phép đi, lúc “tìm hiểu thị trường” lúc “tìm kiếm nguồn hàng” đâu đó mỗi bận đôi ba ngày. Ông chồng sợ vợ đi tỉnh xa đêm hôm thế là lại lọ mọ đi theo, cứ tầm 11-12h đêm vợ chồng đèo nhau bằng xe máy ra Bến xe rồi theo xe khách đêm đi các tỉnh. Sau rồi vợ cũng quen dần, lão cũng bận dạy nữa thế nên vợ đành phải tự túc. Nhớ nhất có lẽ là lần một mình 11h đêm lên xe ở bến Mỹ Đình, 4h sáng hôm sau tới Bến xe Cao Bằng, xong lại nhanh nhanh tìm cái nhà nghỉ ngủ một lát cho tới khí trời sáng hẳn rồi mới có xe đi tiếp tới huyện. Giờ thì đi đâu cũng có các anh em trong công ty đi cùng, không đến nỗi phải bắt 3-4 chặng xe để tới nơi làm việc như trước nữa nhưng những cảm xúc của những tháng ngày đó có lẽ sẽ luôn còn mãi.
Trong 5 năm qua, Indochina herb hoàn thành mục tiêu chỉ báo lỗ trong ba năm đầu, và giờ đây sẽ phải vươn mình để bước tiếp chặng đường mới. Nhìn lại khoảng thời gian đã qua, đã nỗ lực, đoàn kết rất nhiều, khó khăn thì vô cùng, nhưng nó thực sự xứng đáng để có thể mỉm cười khi nhìn lại. Hôm nay, Indochina herb cho dù vẫn đang là một hạt cát rất rất nhỏ, nhưng chúng tôi vẫn sẽ luôn kiên định con đường đã chọn – Con đường của Dược liệu Việt, của Y học cổ truyền Việt Nam.
5 năm qua, thật sự biết ơn những cộng sự, những người bạn, những khách hàng đã đặt niềm tin vào chúng tôi. Có thể việc hôm nay chưa thực sự tốt, nhưng chúng tôi hứa ngày mai chắc chắn sẽ tốt hơn!
Hà Nội, ngày 19 tháng 04 năm 2021
DS.Trần Thị Kim Anh